昔、奈良の山奥に大層古い寺があった。
Ngày xưa, trong núi sâu của Nara có một ngôi chùa rất cổ kính.
寺の
周りの
沢山の
杉の
木には、たちの
悪い
天狗たちが
住んでいて、
夜な
夜な
回廊の
燈篭を
壊したり、
回廊を
油まみれにしていた。
Nhiều cây tuyết tùng xung quanh ngôi chùa có những con yêu tinh xấu tính sinh sống, đêm đêm chúng phá hủy đèn lồng trên hành lang hoặc làm bẩn hành lang bằng dầu.
ある日のこと、
芙岳(ふがく)という
小僧が「
寺の
杉を
全部伐り
倒せば、
天狗たちの
住む
場所はなく
なるだけでなく、
寺の
修理の
木材も
手に
入るでしょう」と
提案したが、
和尚からは「
勉強もろくにしないで、なんてことを
言うんじゃ。
Một ngày nọ, một chú tiểu tên là Fugaku đã đề xuất rằng Nếu chặt hết cây tuyết tùng của chùa thì không chỉ loại bỏ được nơi ở của bọn thiên cẩu mà còn có thể lấy được gỗ để sửa chữa chùa, nhưng đã bị hòa thượng mắng rằng Không chịu học hành gì cả mà sao lại nói những điều như thế.
」と
怒られてしまった。
元々、
勉強嫌いの
芙岳だったが、
天狗たちの
冷やかしや
仲間たちの
誘いにも
耳を
貸さず、
来る
日も
来る
日も
一心不乱に
勉強した。
Vốn dĩ, Fugaku không thích học, nhưng bất chấp sự chế giễu của các tengu và lời mời gọi của bạn bè, ngày qua ngày cô ấy vẫn học tập chăm chỉ một cách không ngừng nghỉ.
長い
年月が
流れ、
六十六歳になった
芙岳は
本当に
大僧正になった。
Nhiều năm đã trôi qua, và khi đến tuổi 66, Fugaku thực sự đã trở thành một Đại Tăng Chính.
芙岳は、
全国から
木こりたちを
集めて、
寺の
増築の
為、
杉の
伐採を
命じた。
Phú Nhạc đã tập hợp những người tiều phu từ khắp nơi trong nước và ra lệnh chặt cây tuyết tùng để mở rộng ngôi chùa.
天狗たちは
芙岳が
実行に
移したものだから、
大慌てするばかりだった。
Những con tengu chỉ biết hoảng hốt vì đó là điều mà Fugaku đã thực hiện
天狗たちは
彼の
許に
来て、
悪戯のことを
詫び、
伐採をやめてほしいと
哀願したが、
芙岳は
聞き
入れなかった。
Những con yêu tinh đến chỗ anh ta, xin lỗi về trò đùa và cầu xin anh ta ngừng chặt cây, nhưng Fugaku không nghe lời.
杉の
木は
次々と
伐られていき、
沢山あった
杉の
木は
残すところ
一本となった。
Cây tuyết tùng lần lượt bị chặt hạ, và trong số rất nhiều cây tuyết tùng, chỉ còn lại một cây duy nhất.
逃げ
場を
失った
天狗たちは
ただ泣くばかりだった。
Những con tengu mất đường thoát chỉ còn biết khóc lóc.
木こりが
最後の
杉の
木を
伐ろうとした
時、
芙岳が
止めた。
Khi người tiều phu định đốn cây tuyết tùng cuối cùng, Phú Nhạc đã ngăn lại.
芙岳は「
考えて
見れば
天狗たちの
おかげで
勉強が
好きになったのだ。
Phú Nhạc nói: Nếu nghĩ lại thì nhờ có các thiên cẩu mà tôi đã trở nên thích học.
いわばわしの
恩人だ。
Có thể nói là ân nhân của tôi
一本くらい
残してもいいだろう」と
言った。
Có thể để lại một cái cũng được chứ
この時の
杉の
木は、
天狗杉と
呼ばれるようになった。
Cây tuyết tùng lúc này đã được gọi là cây tuyết tùng Tengu.
寺の
増築が
終わってからは、
天狗たちは
芙岳の
許を
訪れては
学問を
教わった。
Sau khi việc mở rộng chùa hoàn thành, các thiên cẩu đã đến thăm Fu岳 để học hỏi kiến thức.
人間、
何が
きっかけで
やる気を
起こすかもしれない、ということだ。
Con người có thể có động lực bắt đầu từ điều gì đó.