昔、摂津国能勢(のせ)一帯の山林は天領地(江戸幕府の直轄領)となっており、その麓の村に道越(どうえつ)という医者が娘と二人で暮らしていた。
Ngày xưa, khu vực núi rừng Nôse thuộc tỉnh Settsu là lãnh thổ trực thuộc của Mạc phủ Edo, và ở ngôi làng dưới chân núi đó, có một bác sĩ tên là Dōetsu sống cùng với con gái.
道越は
村では
名医として
知られ、
能勢の
山々に
入っては
薬草を
採るのが
日課であった。
Đạo Việt được biết đến như một danh y trong làng, và việc vào núi Nôse để hái thảo dược là thói quen hàng ngày của ông.
ところがある時、
天領の
杉山の
杉の
木を
盗み
取る
者が
現れた。
Có một lần, có người xuất hiện ăn trộm cây tuyết tùng ở rừng tuyết tùng của lãnh thổ thiên hoàng.
杉山を
預かる
役人は
何とか
盗人を
捕らえようと
見張り
番を
増やしたが
杉の
木は
毎日盗まれていき、
苛立った
役人は
偶然杉山に
入った
道越を
盗人と
見做し
代官所へ
連行して
しまう。
Các quan chức chịu trách nhiệm bảo vệ rừng tuyết tùng đã cố gắng bắt giữ kẻ trộm bằng cách tăng cường lính canh, nhưng cây tuyết tùng vẫn bị đánh cắp hàng ngày. Những quan chức tức giận đã vô tình coi Michikoshi, người đã vào rừng tuyết tùng, là kẻ trộm và đưa anh ta đến trụ sở của quan chức địa phương.
これを
知った
娘は
代官所に
何度も
父の
無実を
訴えたが、
代官所は
取り
合おうとはせず
娘を
追い
払った。
Con gái biết chuyện này đã nhiều lần kêu oan cho cha tại trụ sở quan lại, nhưng trụ sở quan lại không chịu lắng nghe và đuổi con gái đi.
そのうち秋が
来て
冬になっても
道越が
帰ってくる
様子はなく、
いつまでも
冷たい
牢に
入れられた
父を
心配した
娘は
神山(こやま)の
観音様へ
三七、
二十一日の
願を
掛けようと
思い
立ち、
素足で
石段を
上っては
父が
身の
証を
立てられるよう
観音様に
毎晩お願いした。
Cuối cùng thì mùa thu cũng đến và mùa đông cũng đã qua, nhưng không thấy Dōetsu quay trở về. Lo lắng cho người cha bị nhốt trong ngục lạnh lẽo mãi mãi, người con gái quyết định cầu nguyện cho cha mình tại đền Quan Âm ở núi Koyama trong vòng ba tuần, hai mươi mốt ngày. Cô ấy mỗi tối đi chân trần lên bậc thang đá để cầu xin Quan Âm chứng minh sự trong sạch của cha mình.
そして二十一日の
願掛けの
最後の
日、
娘が
満願を
祈りながら
石段の
下まで
来ると
観音堂の
前で
大きな
狼が
娘を
見下ろしていた。
Vào ngày cuối cùng của lời cầu nguyện kéo dài hai mươi mốt ngày, khi cô gái đến dưới chân bậc thang cầu nguyện cho điều ước của mình được hoàn thành, một con sói lớn đang nhìn xuống cô trước đền Quan Âm.
しかし狼よりも
今までの
二十日間が
無駄に
なる事を
恐れた
娘は、
目を
瞑り
観音経を
唱えながら
一段づつ
石段を
上り
始めた。
Nhưng cô gái sợ rằng hai mươi ngày qua sẽ trở nên vô ích hơn là con sói, nên cô nhắm mắt và bắt đầu leo từng bậc đá trong khi niệm Kinh Quan Âm.
娘は
石段の
数を
知り
尽くしていたので
最後の
一段を
上り
終えた
途端に
目を
開けたが、
そこに
狼の
姿はなく
娘は
観音堂の
前に
立っていた。
Con gái đã biết rõ số bậc thang nên ngay khi bước lên bậc cuối cùng, cô mở mắt ra, nhưng không thấy bóng dáng của con sói, mà đứng trước đền Quan Âm.
すると向こうの
山から
狼の
遠吠えが
聞こえ、
娘の
手にはいつの
間にか
父に
嵌められていたであろう
枷が
握られていた。
Từ phía ngọn núi bên kia vang lên tiếng tru của loài sói, và trong tay cô gái không biết từ lúc nào đã nắm chặt chiếc cùm mà có lẽ cha cô đã đeo vào.
この時娘は、
あの狼は
観音様の
化身で
自分の
事を
試したに
違いないと
思い、
娘が
信じていた
通りに
間もなく
本当の
杉盗人が
捕まり
道越は
許された。
Lúc đó, cô con gái nghĩ rằng con sói đó chắc chắn là hiện thân của Quan Âm để thử thách bản thân mình, và đúng như cô đã tin, không lâu sau kẻ trộm gỗ thực sự bị bắt và Michikoshi được tha thứ.
迎えに
来た
娘と
道越は
抱き
合って
再会を
喜び、
やがて春が
来て
道越も
体調を
取り
戻すと
二人は
再び
楽しく
暮らせるようになったという。
Người con gái đến đón đã ôm chầm lấy Michikoshi, vui mừng gặp lại, và khi mùa xuân đến, Michikoshi cũng hồi phục sức khỏe, hai người lại có thể sống vui vẻ cùng nhau một lần nữa.